31 tháng 10, 2012

BlackBerry 8700 và tình yêu tôi


Hình ảnh

Có những tình yêu đến với tôi thật tình cờ, vội đến vội đi trong cuộc đời. Tình yêu BlackBerry, yêu 8700 cũng vậy, không lãng mạn, không ồn ào, không phải là đầu tiên, nhưng là sâu đậm nhất.

Cái cách tôi biết BlackBerry thật lạ. Một lần mất máy, lang thang trên mạng tìm một chiếc chống cháy thì được một anh không quen biết bảo: "Em có muốn dùng Black không". Quá hứng thú, tôi cầm con 8700xc của anh gần một tháng về nghiên cứu và sau từng ấy thời gian, tôi đã quyết định mua em nó. Ấn tượng đầu tiên về BlackBerry quá đẹp và có lẽ đó là một phần lý do tôi yêu em nó như vậy.

Từng sở hữu rất nhiều BlackBerry nhưng chưa có lúc nào trong tay tôi lại thiếu hai chiếc 8700. 8700 thật đặc biệt, đặc biệt từ hình dáng, chức năng và cách sử dụng. Em nó cục mịch, dày cộm nhưng bù lại là pin "trâu", sóng khỏe, bàn phím tốt và khả năng đa nhiệm tuyệt vời. Nhờ em nó mà tôi định nghĩa được thế nào là một chiếc smartphone. 8700 giúp tôi được nhiều điều mà những chiếc điện thoại trước kia không làm được. Và tất nhiên, 8700 là chiếc smartphone đầu tiên, là chiếc dùng lâu nhất, là chiếc điện thoại tôi yêu nhất.

Là một người ham học hỏi, có chút kiến thức về vi tính, điện tử nên việc làm chủ chiếc BlackBerry với tôi là không quá khó khăn. Đó không chỉ là vấn đề phần mềm mà còn là vấn đề về phần cứng. Tôi tự hào vì chưa lần nào mất tiền cho thợ vì em nó trục trặc. Một phần nữa có lẽ 8700 cũng quá bền.

Nhờ có BlackBerry, tôi quen biết được một người bạn. Một con người nhiệt tình và đam mê, không ngại khó khăn của bạn. Đã có những ngày hai đứa đói lả, lê lết khắp Hà Nội để tìm một chiếc máy ưng ý. Và cũng có những đêm thức trắng để up rom, tìm key, sửa máy… Mệt thì mệt, nhưng vui thì vẫn vui. Không chỉ là những câu chuyện về máy móc mà còn là cuộc sống, là vất vả, khó khăn. Buồn không ít mà vui cũng nhiều.

Tôi thầm yêu một người con gái mà không dám nói. Em thật đẹp, thật xinh, thật hiền. Sinh nhật tôi, em tặng tôi một chiếc 8700. Hằng đêm, tôi chỉ dám lưu những dòng note thật dài trong máy là những lời muốn nói. 2 giờ sáng, nhìn vào màn hình, khẽ thở dài, mong một ngày em sẽ hiểu cho tôi… Em không phải là đầu tiên, nhưng sẽ là duy nhất, là mãi mãi. Tôi yêu em.


"Tình yêu Black thật tình cờ
Tôi yêu em nó giống như mơ
Em thì dày cộm, người cục mịch
Tôi thì lãng mạn, thích làm thơ

87 tôi thương ở nhiều điều
Dù em chẳng đáng giá bao nhiêu
Mỗi lần xa là càng thêm nhung nhớ
Chợt nhận ra, mình đã thầm yêu

Người yêu tôi sóng khỏe, pin trâu
Dáng đô con quả thật rất ngầu
Người chê xấu người thì lại bảo
Á thằng kia, nó dùng điện thoại "Tầu"

Nhờ em tôi có thêm người bạn
Một con người không ngại gian nan
Nhiệt tình những lúc tôi gặp khó
Động viên tôi những lúc bất an

Tôi thầm thương một người con gái
Tôi thương nhiều mà chẳng nói với ai
Để từng đêm ai thở dài viết note
Lưu những dòng nhung nhớ chưa phai

Em chẳng phải là mối tình đầu tiên
Nhưng yêu em tôi nào có ưu phiền
Chợt nhận ra em sẽ là người duy nhất
Mất em rồi thì ai sẽ hóa điên?


Tác giả: Cao Minh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét